Thái độ hơn trình độ, hiểu thế nào cho đúng?

Hiểu đúng về mối quan hệ giữa thái độ và trình độ trong công việc. Tại sao thái độ đóng vai trò quan trọng hơn trình độ, là chìa khóa cho thành công?
"THÁI ĐỘ TỐT" hay bị hiểu nhầm là gì?

Nhầm lẫn phổ biến nhất là Thái độ tốt = Ngoan 😀. Tức là ngồi trước nhà tuyển dụng phải vâng ạ dạ thưa, không được nêu ý kiến, không được phản biện, không được cãi...

Thái độ hơn trình độ, hiểu thế nào cho đúng?
Thái độ hơn trình độ, hiểu thế nào cho đúng?

Vậy hiểu sao cho đúng?

Nếu xem thái độ là một hàm số thì nó bao gồm tám biến:

  • Khả năng tự truyền động lực
  • Sự tự tin
  • Sự lạc quan
  • Tính hợp tác
  • Khả năng & mức độ sẵn sàng học hỏi
  • Sự nhiệt tình
  • Cam kết trong công việc
  • Sự trung thực.

Các ví dụ:

Lấy ví dụ về "khả năng tự truyền động lực". Trong buổi phỏng vấn, mình sẽ tìm kiếm xem bạn đi làm và phấn đấu vì ai. Nếu bạn có ước mơ, tìm cách để đạt được ước mơ đó, bạn đi làm vì bạn, vì một cuộc sống tốt đẹp hơn, để khẳng định bản thân và có chỗ đứng trong xã hội. Điều đó có nghĩa bạn có đủ năng lực tự tạo động lực cho chính mình.

Điều này cũng đồng nghĩa với việc bạn sẽ hoàn thành công việc vì bạn muốn như thế, không cần ai đó phải đi theo thúc giục, dọa nạt hay nịnh nọt. Những nhân viên như vậy có hiệu suất và thành tích công việc tốt hơn nhiều nhóm nhân viên phải chờ có ngoại lực tác động rồi mới làm việc. Mình thích nhóm "làm để có tiền", thay vì "có tiền rồi mới làm".


Yếu tố "tính hợp tác", chính là năng lực làm việc với người khác. Để trở thành một nhân viên giỏi, bạn chỉ cần rèn luyện cho cá nhân bạn là đủ. Nhưng để bắt đầu tiến bước lên quản lý, bạn phải học cách làm quen, phối hợp, cộng tác, từ đó mới có thể lãnh đạo người khác, đội nhóm của bạn mới là đội nhóm xuất sắc. Người quản lý ở cấp càng cao, quản lý càng nhiều người thì tính hợp tác của họ càng mạnh, hay nói cách khác là họ học tập và rèn luyện để làm việc được với nhiều nhóm người khác nhau.


Một ví dụ khác là sự tự tin. Mình thích những người dám đề xuất ý kiến và dám làm cái mới. Người tự tin khác người ngông cuồng ở chỗ họ hiểu chính mình chứ không nghĩ về những thứ hoang đường. Khi nói chuyện với họ, mình gần như không tìm thấy chữ "nhưng mà...". Trong khi những người khác bận sợ sệt, bận tìm kiếm sự đồng thuận từ người khác, bận chờ cơ hội..., họ đã đứng lên tự tìm kiếm cơ hội cho mình và giành được thứ mình muốn có.

Khả năng và mức độ sẵn sàng học hỏi cũng là một yếu tố cực kỳ quan trọng. Các bạn có thể tham khảo khái niệm Fixed Mindset và Growth Mindset trong sách của Carol Dweck.

Vậy trình độ đóng vai trò gì?

Nếu đọc kĩ những phần nêu trên, bạn sẽ tự thấy rằng không ai lạc quan, tự tin, cam kết, học hỏi, trung thực… mà lại có trình độ tồi cả. Thái độ quyết định trình độ. Người có giá trị cao thì thái độ của họ lại càng tuyệt vời.

Thái độ hơn trình độ là một câu đúng, chứ không phải so sánh khập khiễng đâu 😉

Theo: Thai Ha Nguyen (hanguyenhrm)